Tôi có 1 ông anh là doanh nhân thành đạt, tài sản ở mức trăm triệu đô. Trong lúc trà dư tửu hậu, anh cho biết, trong tập đoàn, anh kính trọng nhất, không phải là CEO, chuyên gia tài chính… mà là người tài xế của mình.
Người tài xế còn khá trẻ, là người thứ 11 đảm nhận vị trí này. Anh đi một chiếc xe cổ, nhưng nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ, chiếc xe hiếm khi gặp trục trặc lớn. Mỗi khi nghe thấy tiếng động bất thường từ động cơ, anh tài xế luôn chủ động xin phép kiểm tra ngay lập tức. Nhờ vậy, chi phí bảo dưỡng xe luôn ở mức hợp lý, trong khi hiệu suất vận hành vẫn được duy trì ở mức tối ưu.
Xe luôn được giữ sạch sẽ và thơm tho. Mỗi khi xe đậu lại, anh tài xế không ngồi bên trong xe mà ra ngoài quan sát. Bất kể giờ nào, anh gọi, tài xế đều có mặt. Mỗi khi cần đi đâu, anh chỉ cần nói điểm đến, tài xế luôn dự báo chính xác giờ tới. Các bảng quy định tốc độ, những nơi công an hay kiểm tra trên các tuyến đường quốc lộ, bạn tài xế đều biết…
Anh kết luận: đây là bạn tài xế tận tuỵ, có trách nhiệm và toàn tâm toàn ý với công việc. Đổi lại, anh cho bạn vay tiền để mua nhà tại Saigon, trừ lương để trả dần… Thu nhập của anh tài xế là cao so với các bạn cùng nghề.
Tôi gọi anh tài xế trên là người làm việc chuyên nghiệp vì tập trung và có trách nhiệm với công việc mình làm, luôn nỗ lực hoàn thành vượt hơn sự mong đợi. Ông trời công bằng, khi bạn đã nỗ lực và được ghi nhận thì chắc chắn đãi ngộ sẽ xứng đáng.
Nghe câu chuyện anh tài xế, tôi cũng thấy ngại ngùng. Mình lang thang, đa mang nên nhiều lúc thiếu tập trung. Vì vậy, kết quả công việc không phải lúc nào cũng như ý muốn.
Tự nhắc mình: tâm ta đặt ở đâu, sự nghiệp ta ở đó!
Tác giả: Nguyễn Tuấn Quỳnh